Đời Là Vinh Nhục
Đời là bể khổ trầm luân ngụp lặn trong này thì ắt phải khổ chắc chắn cái mà các con tưởng vinh rồi phải có lúc nhục.
Đời Là Vinh Nhục
Đời là bể khổ trầm luân ngụp lặn trong này thì ắt phải khổ chắc chắn cái mà các con tưởng vinh rồi phải có lúc nhục, cái vinh là mầm móng cho cái nhục đó thôi cho nên màn này Cha cho thấy rất rõ vinh bao nhiêu thì nhục bấy nhiêu, ngày nào làm ông thì bây giờ làm thằng để nếm vị khổ đó các con, vậy có phải cái vinh ngày xưa là mầm móng của cái nhục bây giờ hay không?
Trước Sướng Giờ Khổ
Trước kia càng sung sướng thì bây giờ càng đau khổ, Cha cho thấy rất rõ thằng tỷ phú thì phủi tay không thằng giàu bây giờ xuống làm thằng nghèo để cho các con thấy cảnh đời điên đảo giả tạm vậy con, không có gì trường tồn không có gì bền bỉ vĩnh cữu ở trần gian này, còn đó rồi mất đó có đó rồi không đó con ơi.
Tưởng Trần Là Thật
Cha cho các con biết có rồi không còn rồi mất đó là luật bất di bất dịch của càn khôn vũ trụ này thôi, các con cứ tưởng lầm rằng giả là chân cho nên các con khổ tưởng cảnh trần này là vĩnh cữu xuống đây để cũng cố địa vị tiền bạc nhà cửa móc nối đủ thứ nghiệp quanh mình rồi tưởng cảnh ấy là thật cho nên các con ôm nó rồi khổ với nó rồi quên cả đường về con ơi, các con ở trên kia chứ đâu phải ở dưới này.
Mãi Miết Bám Víu
Xuống đây để mượn cảnh trần học hỏi rồi về, xuống đây diễn tuồng đóng vai làm vợ làm chồng làm anh làm em làm cha làm mẹ làm con cái của nhau để học hỏi đó thôi, học để tiến bộ rồi trở về cho nên đứa làm vợ thì học cái tình huống của mình thằng làm con thì học cái hoàn cảnh của mình mà không biết cho nên mãi mê các vai đó các tuồng đó tưởng chứng là thật rồi khổ với chúng, khổ mà vẫn cứ mê cứ mãi miết bám víu vào các vai tuồng ấy mà quên mất cả đường về.
Xác Thân Cũng Giả
Đó nhà cửa tiền bạc địa vị cảnh sống và các vai trò mình đang đóng cứ tưởng là thật và còn hoài nên khi chúng đổi thay mới cảm thấy khốn khổ vô cùng thế mà vẫn cứ cố bám víu níu lại các ảo ảnh hư dối ấy, ngay cả bản thân của các con cũng giả tạm nếu không giả tạm tại sao nó không bền nếu nó thật thì nó phải còn đó hoài tại sao mới trăm năm là thấy cằn cỗi hư hoại rồi, xác thân ngũ uẩn của các con giỏi lắm là trăm năm thì cũng phải tan rã.
Hợp Rồi Phải Tan
Ngũ uẩn con đang mang còn không giữ được huống gì nhà cửa tiền bạc địa vị của các con làm sao mà giữ cho được nên đứa nào ngu muội cố ý tìm cách giữ chúng thì sẽ khổ với chúng thôi, tưởng chúng là thật rồi sợ mất cái này cái kia cái nọ cho nên rốt cuộc rồi mất hết. Các con phải biết rằng tất cả phải mất không có cái gì tồn tại, chúng phải mất theo đúng định luật đến rồi phải đi hội ngộ rồi thì phải chia ly tan rồi phải hợp hợp rồi phải tan, đó là định luật vô thường của vũ trụ càn khôn đấy các con.
Quan Niệm Ngu Muội
Khi các con mang thân ngũ uẩn vật chất thì không thể thoát được định luật vô thường này đâu các con, cho nên các con muốn cái gì nó phải còn hoài muốn cái nhà của mình nó còn hoài của mình muốn đồng tiền vàng bạc này mình giữ được hoài. Cha cho các con biết nếu từ nay các con còn cứ cố giữ cái quan niệm ngu muội như thế thì các con sẽ phải khổ với chúng thôi vì chắc chắn không thể giữ được, có vô thì phải có ra có tới thì phải có đi có rồi thì phải mất cho nên đứa con nào còn cố giữ chúng mãi rồi sẽ bị chúng khảo rồi khổ với chúng mà thôi vì chúng sẽ có lúc mất chắc chắn.
Màn Này Bòn Phước
Vì vậy hiểu được chỗ này rồi các con phải thanh thản tâm trí, chúng có đến thì đến chúng đi thì đi không đắm chấp không đuổi xua không lấy đó làm khổ thì đỡ bị khảo thôi, Cha cho các con biết mất rồi sẽ có có rồi mất là sự thường chỉ sợ mình không có phước thôi con, màn này các con lo bòn phước thôi đừng có lo tiền bạc nhà cửa mọi thứ danh lợi hão huyền, những thứ này sẽ không còn đâu các con ơi màn này sẽ hao đi bảy còn lại ba thôi không phải riêng ở đất nước này mà rồi sẽ cùng khắp thế giới.
Giá Trị Vàng Thau
Cha cho biết tất cả đều phải trải qua giai đoạn này mà Cha coi như là thử lửa để biết vàng thau hầu khẳng định giá trị của các con để cho rõ đứa nào là con hiếu đứa nào là tôi trung, để coi nó trung tới mức nào nó trung có tới cuộc hay không hay nữa chừng nó bỏ, đoạn đường này nó còn trung chứ qua đoạn đường khác khó khăn hơn nó lại bỏ đi, đó để khẳng định giá trị vàng thau coi đứa nào là vàng thiệt đứa nào là vàng pha thau vàng nhiều mà thau ít rồi đứa nào thau nhiều mà vàng ít hay đứa nào rặt ròng thau không hở con, nhờ đó mới khẳng định được vàng thau phân minh.
Mê Trần Tiêu Luôn
Cha cho sự kiện đủ thứ biến động cho nhồi quả cho đảo lộn cho cuộc thế đảo điên rồi coi tâm các con vững tới đâu, đứa nào vững nhiều được điểm nhiều đứa nào vững ít thì được điểm ít hoặc nó ngã luôn thì thôi. Cha đã dự trù trước rồi Cha hao đi bảy phần Cha cũng đã dự trù trước những cảnh đảo điên rồi Cha cũng dự trù trước phải có rớt rơi hao hớt chắc chắn rồi đó con, cho nên đứa nào mê trần nhiều trược nhiều bị đảo điên với trần mà mất hết linh tánh thì màn này tiêu luôn, Cha cho biết trước như vậy đó các con.
Vững Tâm Tu Tiến
Cho nên màn này phải có khổ, có khổ để mượn cái đó dạy con cho lên voi thì phải có xuống chó có vinh thì phải có nhục có sướng thì phải có khổ có trị thì ắt có loạn, loạn rồi thì phải có lúc trị hưng rồi thì phải có lúc vong hưng thịnh rồi thì phải có lúc suy bại nhưng suy bại rồi sẽ tới lúc hưng thịnh đó thôi cho nên các con hiểu được định luật vô thường hư ảo của vũ trụ này rồi thì hãy an lòng vững tâm lo tu tiến.